Musunde Hiraku - むすんでひらく
Nhạc và lời: Yuki Kajiura
Arrangement: Yuki Kajiura
Đệm bè: Yuriko Kaida
Nhạc công: Koichi Korenaga (Guitar), Kido Kiyo Strings (Strings), Kyoichi Sato (Drums), Tomoharu “Jr.” Takahashi (Bass).
Có trong:
Kalafina – far on the water: Track 9
Tiêu đề: (Tiếng Nhật) Nối kết để rộng mở.
Nguồn bản dịch tiếng Anh: J-popAsia
*Note: Kajiurago lyrics are coming soon!
Kanji
Romaji
Tiếng Việt
手のひらのくぼみに
君がくれたものをまだぜんぶ乗せたままで
最後の駅をもう過ぎた筈の
錆びたレールを辿って
君と僕が出会うことが
夢見ていた未来の全てと思っていた
重ねた指と指が透き通るから
僕らはこころを結んだ
君が泣いていたのはやわらかい過去消えない繋がりの音楽
一人じゃないと初めて知った
瞳を開いた
大事な音がある
胸の中の細い糸に触らないように
選ばれた記憶の
色の無い絵の具で君の絵を描いた
あの夏の日
光の入り江で
二度と行けない場所で待ち受けている約束はまだずっと守られたまま
風に揺れる梢を
ただやさしく
支えている
未来は続く
雨を待つ灰色の丘で
君は誰と出会い
僕は誰を想う
暖かい風を呼びながら
プラネタリウムの空
暗闇を待つ
ツギハギの壁を晒して
閉じ込められた場所で初めて光る
ぼくたちを動かすダイナモ
息をひそめた夢のかたまり
むすんでひらくよ
みずうみの底には
夏の蒼い雨の雫が
今も沈むつめ
たいものだけを食べて育つ
ぼくのやわらかいこころ
また花咲く
時が来るよ
tenohira no kubomi ni
kimi ga kureta mono omada zenbu noseta mama de
saigo no eki o mou sugita hazu no
sabita reeru o tadotte
kimi to boku ga deau koto ga
yumemite ita mirai no subete to omotte ita
kasaneta yubi to yubi ga sukitooru kara
bokura wa kokoro o musunda
kimi ga naite ita no wayawarakai kako
kienai tsunagari no ongaku
hitori ja nai to hajimete shitta
hitomi o hiraita
daiji na oto ga aru
mune no naka no hosoi ito ni sawaranai you ni
erabareta kioku no
iro no nai enogu de kimi no e o egaita
ano natsu no hi
hikari no irie de
nidoto ikenai basho de machiukete iru
yakusoku wa mada zutto mamorareta mama
kaze ni yureru kozue o
tada yasashiku
sasaete iru
mirai wa tsuzuku
ame o matsu haiiro no oka de
kimi wa dare to deai
boku wa dare o omou
atatakai kaze o yobinagara
puranetariumu no sora
kurayami o matsu
tsugi hagi no kabe o sarashite
tojikomerareta basho de hajimete hikaru
bokutachi o ugokasu dainamo
iki o hisometa yume no katamari
musunde hiraku yo
mizuumi no soko niwa
natsu no aoi ame no shizuku ga
ima mo shizumu
tsumetai mono dake o tabete sodatsu
boku no yawarakai kokoro
mata hana saku
toki ga kuru yo
Giữa lòng bàn tay này
Vật Người trao vẫn vẹn toàn hiển hiện như thế
Tôi hẳn đã đi qua bến tàu cuối cùng, thuận theo dãy đường ray han gỉ.
Cuộc gặp gỡ của Người và tôi
Là tất cả của tương lai tôi hằng mơ ước, tôi đã nghĩ vậy đấy.
Bởi bao ngón tay được nối kết này sẽ dần trong suốt,
Nên hãy gắn trái tim ta lại cùng nhau.
Với quá khứ mong manh nơi Người rơi lệ,
Cùng thứ âm nhạc vĩnh cửu của mối liên kết này
Lần đầu tiên ta đã hay mình không hề đơn độc
Và hé mở đôi mắt.
“Có một thanh âm quý giá.”
Như muốn tránh chạm phải sợi chỉ mỏng manh trong lồng ngực này,
Bằng những hoạ cụ vô sắc màu,
Người đã vẽ lên bức tranh của bao ký ức đã định sẵn
Vẽ lên ngày hạ ấy bằng bể ánh sáng.
Người vẫn đợi chờ tại nơi tôi chẳng thể đi tới
Với lời hẹn ước mãi được bảo toàn
Ngọn cây nào lay động trong làn gió
Giản đơn buông lời khích lệ dịu dàng.
Tương lai chảy trôi đến
Trên ngọn đồi xám xịt mãi đợi chờ cơn mưa
Người sẽ gặp ai
Và tôi sẽ nhớ đến người nào
Khi đương réo gọi làn gió ấm áp.
Vòm trời trên đài thiên văn
Sẽ đợi chờ đêm tối
Bên bức tường đầy mảnh chắp vá
Một miền đất hằng đóng kín sẽ lần đầu toả sáng
Chiếc máy phát điện đã khởi động ta
Hãy thở thật sâu, bởi bao giấc mơ
Đã được nối kết và mở ra rồi.
Vào giữa biển nước,
Những giọt mưa mùa hạ xanh biếc đến nay vẫn lắng đọng
Trái tim mỏng manh của tôi, thứ chỉ được nuôi lớn bằng bao sự lạnh lùng,
Vẫn nở hoa
Thời khắc ấy sắp đến rồi.